Lấy chồng Bạc Tỷ – Chương 14: điểm dựa là tổng giám đốc
Tác giả: Mộc Thất Thất
Hạng mục: truyện ngôn tình
Trần Việt không Để ý đến mà nói ngay: “Ở cảm hứng công nghệ tiên tiến new, chỗ tựa của em là tổng giám đốc, chỉ cần em doạ người thân khác, chứ sao dường như để người khác ăn hiếp em.”
“Cảm ơn anh!” Giang Nhung khẽ nói.
Cảm ơn anh chưa hỏi cụm đang cam kết ràng buộc vẫn che khuất lưng bảo vệ cô.
“Cảm ơn chiếc gì?” Trần Việt nhíu mày nói tiếp: “Giữa thê thiếp ông chồng chẳng phải đề nghị có lòng tin and giúp sức lẫn nhau sao?”
Giang Nhung nhướn mày nở nụ mỉm cười, xúc cảm được gia đình bạn khác tin tưởng & yên lặng ủng hộ này thật sự chất lượng tốt, chúng khiến đời sống lạnh lẽo cũng như gió thu của cô ấy trở nên đầm ấm hơn chút ít.
nhìn thấy Giang Nhung nở nụ cười cợt, Trần Việt nói: “Đi với bên tôi một lát được không?”
Giang Nhung cũng chưa ao ước quay về bắt đầu làm hoạt động gì ấy nữa, cơ mà sợ thành viên khác nhìn thấy, nhất thời lần chần gồm cần chấp nhận hay không.
Trần Việt quán triệt cô thời gian suy xét đang cầm tay Giang Nhung: “Đi theo chúng tôi.”
Tay Giang Nhung cực kỳ lạnh, mùa thu chứ chưa lạnh lắm, nhưng tay cô đầy đủ đã không còn chút hơi ấm áp nào rồi.
thốt nhiên bị bàn tay đầm ấm của Trần Việt núm chặt, ánh sáng của anh ấy truyền đến cô đã từng chút từng chút 1, khiến cô dừng động tác cử chỉ ao ước rút tay lại. Coi thêm truyện đam mỹ
vô cùng lâu sau, Giang Nhung nghe thấy Trần Việt nói khẽ: “Sau này khi chạm mặt đông đảo chuyện do đó thì cứ tìm bên tôi.”
lời nói của anh ý khiến Giang Nhung bất thần dừng Bước, cô ngẩng đầu chú ý anh, mấp máy môi, dè dặt hỏi: “Trần Việt, lẽ nào anh không tò mò trong quá khứ em là tổ ấm cố kỉnh nào sao?”
Trần Việt rút tay lại, Giang Nhung đau lòng vẫn định nói gì đấy, 2 tay mạnh bạo rộng lớn kia sẽ bỏ lên trên lưng cô, nhẹ nhàng ôm ấp cô vào lòng.
Cô ngẩng đầu, bỡ ngỡ quan sát anh, lại nghe thấy anh nói: “Giang Nhung, quá khứ của em không hệ trọng gì cho chúng tôi, tôi chỉ lưu ý đến tương lai của em.”
Tựa vào lồng ngực rắn có thể của Trần Việt, lắng nghe nhịp tim vũ động càn khôn trầm ổn của anh ý, lại nghe thấy anh nói phần đông câu này, mắt Giang Nhung chưa kìm được nhòe đi.
Cô chắc là bé mèo nhỏ chà xát trong lòng anh, cơ thể Trần Việt hơi cứng lại, cánh tay ôm ấp Giang Nhung siết chặt bổ xung chút ít.
vô cùng chậm sau, Giang Nhung bắt đầu từ trong lòng anh ngẩng đầu lên: “Em…”
Anh cắt theo đường ngang lời cô: “Tôi dẫn em mang lại một địa điểm.”
Giang Nhung đồng ý, để mặc anh cầm tay cô giữ vững đi về bên trước.
Đi mãi đi mãi, ở phía bên trái đằng trước bến bãi cỏ xanh ra đời một biển khơi hoa tường vi ngũ sắc.
Tường vi cành hoa sum sê, hương thơm thanh khiết. Những thiết kế muôn hình vạn trạng, năm màu rực rỡ tỏa nắng.
chẳng hề trước đây Giang Nhung eo thon nhỏ chưa từng bắt gặp hoa tường vi nở, nhưng mà từ trước đến nay cô chưa một lần nhận thấy 1 biển cả hoa mập Bởi vậy, phóng tầm góc nhìn ra dường như không nhìn thấy bờ bến.
“Thật là đẹp! Thật sự hy vọng ở lại đây mười ngày nửa tháng.” Miệng Giang Nhung chưa kết thúc đề cao, hận bắt buộc lao thẳng vào biển hoa này không buộc phải đi ra nữa.
Trần Việt quan sát cô, đôi môi mỏng khêu gợi hơi nhếch lên, cả sơn trang Bích Hải rất nhiều là tài sản của anh ý, đừng nói cô bước này mười ngày nửa tháng, cho dù ở cả đời cũng không gặp sự cố gì.
Giang Nhung hỏi: “Không đề xuất tường vi đầu hạ chớm nở sao, tại sao mùa thu cũng có thể nở hoa?”
Trần Việt nói: “Người xưa chưa bao giờ nghĩ tới máy cất cánh Có thể cất cánh lên trời.”
“Nói cũng phải, hiện giờ có khoa học cải tiến và phát triển do đó, có xảy ra chuyện gì cũng chưa cảm giác kỳ lạ.” Giang Nhung mỉm cười cười: “Em hình như vào xem một ít không?”
Trần Việt gật đầu.
Giang Nhung cười cợt mang anh.
Xem thêm truyện đam mỹ h
bây giờ Giang Nhung mặc 1 cái áo sơ mi trắng phối sở hữu thắt lưng quần bò, bên ngoài khoác áo màu trắng gồm thêu con gấu nhỏ tuổi, tóc nhiều năm black nhánh tiện tay buộc thành đuôi Con Ngữa, hóa trang tươi mát đột nhiên, như một cô sinh cục mười bảy mười tám tuổi, chủ yếu khác xa hình ảnh nghiêm túc khi cô mặc bộ đồ quần áo công tác.
nhìn Giang Nhung dồi dào sức sống như một con ong chạy qua chạy lại trong đại dương hoa, cũng phân vân là nghĩ gì, Trần Việt lấy điện thoại chọn góc độ tốt nhất, lần ban đầu chụp Giang Nhung vào điện thoại của bản thân mình.
tình cờ, một tiếng chuông điện thoại phá vỡ không gian yên tĩnh, Giang Nhung mỉm cười áy náy có Trần Việt rồi new nghe: “Vũ tao nhã, tất cả chuyện gì sao?”
chần chờ nhà bạn trong điện thoại nói gì, nghe thấy Giang Nhung nói: “Tôi mau chóng về ngay.”
hớt tóc điện thoại, Giang Nhung quan sát Trần Việt, cười áy náy: “Các đồng nghiệp vẫn sắm em, em cần về rồi.”
Trần Việt vươn tay lấy mẫu lá bám dính trên tóc cô xuống: “Tôi bảo xe ngắm nhìn cảnh vật gửi em về.”
Giang Nhung gật đầu: “Vâng.”
Sau khi chú ý theo Giang Nhung đón xe rời đi, Trần Việt new thu lại góc nhìn, khẽ gọi: “Trợ lý Hứa.”
Hứa Huệ Nhi nôn nóng đi tới: “Giám đốc Trần an tâm, hợp đồng vứt bỏ Nông trung khu Nhã đã chuẩn bị ngừng.”
Trần Việt dửng dưng hừ một tiếng: “Ừ.”
Sau khi bóc tách khỏi Trần Việt, Giang Nhung quay về đoàn, Vũ thanh tao bắt gặp cô đang chớp nhoáng chạy đến: “Giang Nhung, cô chạy đi đâu vậy? Chúng tôi tìm cô nửa ngày rồi nhưng mà chưa thấy, thật khiến con người ta lo lắng.”
Tham khảo thêm truyện đam mỹ sủng
Giang Nhung cười cười: “Tôi thấy phong cảnh vị trí này đẹp yêu cầu đi loanh quanh ngắm một chút.”
Vũ văn minh nói: “Đến giờ ăn tối rồi, C.ty bố trí cho người thân tới Noãn Xuân cụm, chúng ta mau vào thôi.”
Giang Nhung gật đầu đồng ý, cất bước đi, tuy nhiên không lưu ý trên nền gạch dưới chân chỉ một đầm nước, cô trượt chân té về phía sau.
Vũ lịch sự cấp tốc tay cấp tốc mắt đỡ lấy cô.
mà lại Giang Nhung âm thầm lặng lẽ đẩy anh ta ra, rồi lui về phía sau hai Bước kéo giãn chặng biện pháp, khách sáo nói: “Cảm ơn.”
Tay Vũ văn minh rơi vào bề mặt, anh ta hơi chán nản và bi quan nói: “Đi thôi.”
Trần Việt và Hứa Huệ Nhi đi theo ẩn dưới đúng lúc bắt gặp 1 ván bởi vậy, Hứa Huệ Nhi sâu sát nói: “Xem ra Giang Nhung cũng rất được yêu thích?”
Trần Việt sầm mặt liếc Hứa Huệ Nhi 1 dòng, Hứa Huệ Nhi vô tội nói: “Có phải chuẩn bị sẵn sàng hợp đồng sa thải Vũ cao nhã luôn chưa ạ?”
“Không yêu cầu.” Trần Việt hờ hững chi ra một câu, xoay mọi người đi.
Tám giờ về tối Giang Nhung mới quay về, Trần Việt đã vẫn bận rộn ở thư buồng.
đội ngũ nhân viên công ty gần như đi đùa, chỉ có vày tổng người đứng đầu này còn đã bận tối mắt tối mũi công tác, khó trách con người ta tuổi còn trẻ đã hình như leo lên chức do cao cũng như chũm.
Trần Việt đặt bản thảo trong tay xuống, ngẩng đầu lên chú ý cô: “Em uống rượu.”
Giang Nhung đỏ bên gật đầu: “Uống chút ít.”
Nào yêu cầu uống một chút, nếu không phải tía 2016 cô chuyên tiếp quý khách nạp năng lượng cơm trắng luyện thành tửu lượng một lít rượu trắng cũng không say, thì có lẽ rằng vẫn sớm bị chuốc say mèm rồi.
Trần Việt Nguyên tôn khẽ nhíu mày: “Uống rượu hại sức khỏe, đặc biệt là phụ nữ, sau này núm cực kì đừng chạm vào thứ ấy.”
“Vâng, tổng giám đốc Trần nói vô cùng đúng. Sau này trừ khi nhu yếu, em sẽ cố gắng uống ít.” nhận thấy Trần Việt nhíu mày, Giang Nhung đứng ngay ngắn như đứa trẻ có tác dụng sai chuyện: “Em về phòng trước, anh cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
Nói hoàn thành, Giang Nhung Nhanh cũng như chớp trốn về buồng.
Ngửi mùi rượu bên trên người gia đình bạn, đừng nói Trần Việt chán ghét, thật ra thiết yếu cô cũng ghét, thành thử cô quyết định ra sân sau ngâm nước nóng.
một mình thoải mái ngâm trong chuôm ấm, khắp cơ thể Giang Nhung số đông thả lòng, cảm giác một mình ngâm 1 biển so có một đám người cộng ngâm và đúng là quá thoải mái.
Giang Nhung ngồi trong biển, ngẩng đầu chú ý khung trời. Ngày nay là 15 âm lịch, ánh trăng treo bên trên bầu trời vừa sáng lại vừa tròn.
Đọc truyện lấy chồng bạc tỷ tại đây