Tóm tắt truyện “Anh ấy gọi tôi là hắc liên hoa” – Bắc Túy Thập Ngư
Thể loại: truyện đam mỹ, truyện đam mỹ ngược, hiện đại
Tác giả: Bắc Túy Thập Ngư
Trích đoạn truyện:
Nghi Phong quảng trường, mỗi người ai cũng đều biết đến khu cao cấp tráng lệ và trang nghiêm sang chảnh lãng phí này.
Trước căn biệt thự hoa lệ theo quý phái châu âu truyền thống, một chiếc Audi quận 7 màu đen chậm trễ tiến vào rồi chấm dứt lại.
“Phu nhân, cậu đã trở về.” Quản gia Từ cung kính tiến lên mừng đón chìa khóa xe.
“Ân.” Ôn Niệm Nam cởi áo khoác bên ngoài xoa xoa sau gáy rồi hướng tới phòng, sau khoản thời gian nghĩ đến cái gì đó thì đột nhiên tạm dừng hỏi.
“Anh ấy trở về rồi sao?”
Quản gia sửng sốt một chút nhưng tiếp nối vẫn đáp: “Đúng vậy, Cố tổng lúc buổi trưa đã trở về, suốt đêm ngồi trêи máy bay nên bây giờ đang nghỉ ngơi ở thư phòng.”
sau khoản thời gian Ôn Niệm Nam nghe đc thì vội vàng xoay bước đi lên lầu hai, cậu đang không nhìn thấy Cố Ngôn Sanh một tuần, trong tim vạn phần nhung nhớ nhưng trêи mặt lại không hề bộc lộ ra.
sau thời điểm đi đến cửa thư phòng thì cậu đột nhiên dừng bước, Ôn Niệm Nam lấy chồng bạc tỷ giơ tay muốn gõ cửa nhưng lại nghĩ tới cái nào đấy nên chậm chạp buông tay, bàn tay nắm chặt rồi buông lỏng, cuối cùng vẫn chính là nhẹ dịu gõ gõ cửa thư phòng.
“Ngôn Sanh.”
Ôn Niệm Nam nhẹ giọng gọi hắn một tiếng, không ai đáp lại.
“Ngôn Sanh, em hoàn toàn có thể vào không?”
ở trong nhà vẫn không ai đáp lại. Ôn Niệm Nam nhẹ dịu đẩy cửa ra, đập vào mắt đó chính là người mà cậu vẫn luôn luôn tâm tâm niệm niệm yêu đến cuồng loạn, hắn ngã người trêи ghế sô pha, mặt mày ủ rũ ngủ say.
Ôn Niệm Nam nhẹ nhàng chạy qua ngồi xổm xuống nhìn ngắm gương mặt sâu sắc tinh tế hồi lâu, cậu vươn tay vuốt nhẹ mày hắn, lẩm bẩm nói: “Anh lúc nào mới hoàn toàn có thể nguyện ý cân nhắc em…”
Ôn Niệm Nam đi đến bên cửa sổ ngừng hoạt động lại, kế tiếp nhặt mấy văn kiện đang rơi tứ tung trêи mặt đất lên, giương ánh mắt khung Ảnh trêи bàn, Ôn Niệm Nam vô thức cầm lên xem.
Cố Ngôn Sinh bực mình quay đầu lại, cau mày liếc người trước mặt: “Cậu lại muốn cái gì nữa?”
“Anh thật sự dù cắt đứt quan hệ với Cố thị cũng phải ly hôn với em sao? Anh ghét em tới mức đó à?”
“Đúng vậy, đã nghe hết rồi còn hỏi cái gì.”
Coi thêm: truyện đam mỹ h
“Được, em biết rồi.”
Biết rồi? Là sao? Cố Ngôn Sinh hơi kinh ngạc, hắn không hiểu nhiều Ôn Niệm Nam nói vậy là có ý gì.
ở trong phòng khách, Chu Nguyên Phong rót cho Lục Vân một tách bóc cafe bưng tới, ngồi đối diện bà, nói: “Dì, dì định giải quyết và xử lý việc này thế nào?”
“Còn rất có thể như thế nào, bây giờ thằng nhóc vô sỉ này chỉ ước gì hoàn toàn có thể ly hôn, cụ thể Niệm Niệm là đứa trẻ ngoan ngoãn lại hiểu chuyện như vậy, Nguyên Nhân nó lại không nhìn ra.”
Lục Vân thật sự rất giận, đối với chuyện công ty Cố Ngôn Sinh luôn quyết đoán sáng suốt, quan tâm đến tỉ mỉ cảnh giác, Ngược lại sao động tới việc của bản thân lại bị ngu không biết phân biệt đúng sai vậy.
“Chuyện này cũng không thể trách cậu ấy, dù sao Thẩm Lạc An cũng là tình nhân đầu của cậu ấy, giờ gặp lại nhau trong tình cảnh này, so với A Sinh mà nói, lúc đó cái cậu ấy cần nhất là đc lắng nghe and chăm sóc.”
“Nguyên Phong, chuyện Clip trêи mạng con xử lý đi, mau chóng giải quyết cho thật sạch, đừng để Niệm Niệm nhìn thấy lại khó chịu.”
Chu Nguyên Phong khẽ gật đầu: “Vâng, dì à, con có cách có lẽ rằng có thể xoa dịu mối quan hệ của họ.”
“Cách gì?”
“Sở dĩ bọn họ ầm ĩ rơi vào bế tắc như thế là bởi có không ít hiểu lầm không cùng đối phương nói rõ, nếu như A Sinh có thể thấy được một mặt khác của Niệm Nam, biết đâu cậu ta sẽ không còn giống với hiện tại.”
Sau khi nghe tới vậy, góc nhìn Lục Vân eo thon nhỏ sáng lên, hài lòng nhìn về phía Chu Nguyên Phong nói: “Chắc là vậy, dì hiểu ý con, có lẽ chúng ta cũng có thể thử một chút.”
Nhưng mà cho dù Lục Vân cùng Chu Nguyên Phong của phòng khách hay Cố Ngôn Sinh trêи lầu, điều họ không chăm chú tới, đó là kẻ vừa hôn mê tỉnh dậy kia, Bên cạnh đó đã thay đổi rồi.
Ôn Niệm Nam nhờ vào giường cúi đầu nhìn mặt đất không nói gì, Cố Ngôn Sinh không nhẫn nại đi tới bên cửa sổ sát đất châm một điếu thuốc. Người ngồi trêи giường ngửi mùi khói thấp giọng ho khù khụ nhưng không hề chủ động mở miệng muốn Cố Ngôn Sinh tắt thuốc.
Lục Vân vừa Open đi vào đã thấy cảnh này, giận dữ nhìn sang người đứng trước cửa sổ: “Cố Ngôn Sinh, dập ngay thuốc lá đi, chưa chắc chắn Niệm Niệm không chịu được mùi khói thuốc à?”
Cố Ngôn Sinh đen mật gí tắt tàn thuốc, quay đầu cau mày nói: “Đúng là búp bê!”
“A Sinh, đủ rồi đừng có ồn ào nữa, dì có việc muốn nói đấy.” Chu Nguyên Phong đi tới Open sổ để gió lùa vào cho bớt ám mùi.
“Khoảng thời hạn này mày không cần phải đến C.ty, toàn bộ cứ giao cho Nguyên Phong, mẹ sẽ ở lại M một tháng, trong một tháng này mày thành thật ở nhà chăm sóc cho Niệm Niệm, khi nào sức đề kháng thằng bé xíu giỏi lên thì thôi.”
Ôn Niệm Nam nghe ngừng sững sờ, vô cùng kinh ngạc, quay đầu nhìn sang Cố Ngôn Sinh thì thấy hắn cũng đang nhìn cậu, thấy cậu quay qua lại tức giận xoay đi chỗ khác. Đọc thêm list truyện đam mỹ sủng h
“Hả? Bắt con chăm lo Ôn Niệm Nam? Đến cùng thì mẹ là vì sức khỏe của cậu ta hay là kiếm cớ để có thể đoạt quyền thống trị Cố thị của con? Con biết rõ lần này mẹ trở về không những vì chuyện video clip mà, quả nhiên đoán không sai.”
“Không cần đâu mẹ… sức đề kháng của con đã ổn rồi…”
“Câm miệng! Không cần cậu giả mù sa mưa vờ vờ vịt vịt!” Trong bụng Cố Ngôn Sinh tràn trề lửa giận không có chỗ phát tiết liền há miệng quát ầm lên với Ôn Niệm Nam, giơ chân đạp đổ bàn, trêи mặt đất là một trong những đống lộn xộn bừa bãi.
“Mày đang rỉ tai với ai đấy hả?”
Ôn Niệm Nam không muốn ép buộc Cố Ngôn Sinh, vừa định lắc đầu lần nữa thì Lục Vân nháy mắt ra hiệu với cậu, cậu đành phải ngậm miệng.
“Mày đừng có quên Niệm Niệm & Nguyên Phong đều phải sở hữu cổ lớp bên trong Cố thị, ban giám đốc còn chưa đến lượt một mình mày làm chủ!”
Chu Nguyên Phong thấy hai mẹ con nhà đó lại bước đầu cãi nhau ầm ĩ, tất tả kéo Cố Ngôn Sinh đi, lạnh nhạt nói: “Theo tôi tới phòng thao tác, tôi có chuyện cần nói với cậu.”
Cửa phòng ‘rầm’ một tiếng đóng lại.
Trêи mặt Ôn Niệm Nam lộ vẻ khổ cực, đầu cậu đau muốn nứt ra, vừa qua hít khói thuốc càng thêm choáng váng, có điều cậu không muốn tỏ ra yếu ớt trước mặt Cố Ngôn Sinh nên cố chịu đựng.
“Niệm Niệm, đầu con khó chịu à?”
Người nằm trêи giường chắc rằng là đang đau tới mức không nói nên lời.
“Đau không? Con đau chỗ nào? Gian khổ trêи khung hình không bằng các âu sầu trong trái tim đúng không?”
Ôn Niệm Nam thả tay bàn tay đang ôm đầu xuống, trong ánh mắt đã ngập nước, nghẹn nào nói: “Mẹ ơi, con…”
“Vừa rồi con nghe cả rồi sao? Chuyện ở phòng khách ấy.”
Ôn Niệm Nam khẽ gật: “Vâng.”
“Mẹ ơi…”
“Ừ? Sao vậy?”
“Con… con có thể ly hôn được không?”
Hãy thường xuyên đọc truyện tại Truyện 24 để theo dõi các cốt truyện tiếp theo sau của bộ truyện này nhé!